Khi được hỏi về thói xấu
của người Việt, PGS.TS Trịnh Hòa Bình, Giám đốc Trung tâm Điều tra Dư luận xã
hội (Viện Xã hội học) cho rằng: Người Việt hiện đại thường mắc thói hám danh,
chuộng lạ, sính ngoại, sính hình thức….
PGS.TS Trịnh Hòa Bình
Thói vị kỷ là miếng đất
tốt cho lòng tham trỗi dậy
Với PGS.TS Trịnh Hòa Bình,
Giám đốc Trung tâm Điều tra Dư luận xã hội (Viện Xã hội học), lòng tham của
người Việt không hẳn như một thứ ma túy, không đến mức báo động nhưng nó ghì
nặng hình ảnh người Việt Nam xuống. Và “nếu không biết điều tiết, không tự
“biết mình, biết ta” thì sẽ không thể địch nổi với thiên hạ, không khẳng định
được bản ngã của mình với thế giới hiện đại”.
Cũng giống như bài học rút
ra từ sự tích “Cây khế” mà ông cha ta ngày xưa đã để lại. Thay vì may túi 3
gang như chim thần dặn, người anh vì quá tham lam đã may túi 9 gang, thành một
cái tay nải lớn. Kết quả là người anh đó mất cả chì lẫn chài, đã không mang
được vàng, bạc, châu báu về mà còn bỏ cả mạng sống.
Ngày nay, đời sống xã hội
ngày càng mang nhiều màu sắc thì lòng tham của người Việt đã bắt đầu có sự thay
đổi muôn hình muôn vẻ. Sự tham lam này dường như không thể hiện lộ liễu, sơ
khai mà thậm chí người ta sẽ tìm cách để chiếm đoạt tài sản của người khác một
cách hợp pháp.
Những hình ảnh như những
người lái xe ôm giữa thủ đô Hà Nội tranh giành nhau 30 nghìn đồng, người phụ nữ
bán bò bía nhặt được chiếc ví, nhất định không trả lại người bị mất ở cổng
trường Đại học Quốc gia như báo Giáo dục Việt Nam đã phản ánh, khiến không ít
người xem đắng lòng.
“Lòng tham có những điều
kiện, hoàn cảnh khởi phát, ví dụ như khi quá đói, quá khó khăn, khi đức tính hi
sinh, kiên cường bị thách thức ghê gớm, hay khi thói cơ hội nổi lên, các tật
xấu thắng thế, giống như kiểu “nghèo thì dễ hèn”, đói thì dễ làm càn.
Đặc biệt, thói vị kỷ là
miếng đất tốt cho lòng tham trỗi dậy. Chúng ta hãy phân tích hình ảnh khi một
chiếc xe chở dưa hấu bị đổ dọc đường, có những người vội vã lao vào nhặt. Không
phải vì họ khó khăn, không có tới một miếng ăn, mà bởi họ thấy dễ dàng
quá.
Vì vậy mới có câu nói: Ai
đó hãy cố giữ lấy cái ví của mình, đừng để người khác nhìn thấy, bởi khi “miếng
mỡ” đặt vào miệng “con mèo” thì “con mèo” khó lòng mà từ chối được” - PGS.TS
Trịnh Hòa Bình phân tích.
Ở một góc nhìn khác, không
hoàn toàn đổ lỗi cho hoàn cảnh, theo ông Bình, con người có tính tham lam hay
không, phụ thuộc vào giáo dục, vào việc dạy dỗ nhân tính truyền thống của cả
một gia đình, một dòng tộc. Bởi trên thực tế đã chứng minh, trong rất nhiều
trường hợp, cùng một điều kiện như nhau nhưng người ta có những cách hành xử
khác nhau, tính cách cũng không thể giống nhau được.
Người Việt hiện đại
thường mắc thói hám danh, chuộng lạ
Bệnh sùng bái danh hiệu,
chức vụ... trong giới trí thức đã được nhạc sĩ Đặng Hữu Phúc xem như một quốc
nạn. Ông cảm thấy khó chịu khi phải nghe đám người “mở miệng là họ nói tới chức
tước”. Còn GS Cao Xuân Hạo trong một bài viết ở cuốn Tâm lý người Việt nhìn từ
nhiều góc độ gọi là bệnh vĩ cuồng (me’ganomanie).
Nhà nghiên cứu, phê bình
văn học Vương Trí Nhàn thì phân tích: Cái sự thích kêu cho to chẳng qua
là một cách để xóa bỏ mặc cảm.
Kẻ yếu bóng vía lấy cái mã bên ngoài để làm dáng che đậy cho sự trống rỗng bên
trong.
Còn PGS.TS Trịnh Hòa Bình
thì gọi tên đích danh đó là thói “hám danh, chuộng lạ” của người Việt trong
thời hiện đại ngày nay.
“Người Việt bây giờ cứ
thích ghi danh vào Guinness, muốn làm bánh chưng khủng, chai rượu lớn,… Thói
sính ngoại, sính hình thức, sính thành tích, thói đạo đức giả,… đã ăn sâu vào
trong máu của người Việt” – PGS.TS Trịnh Hòa Bình nhấn mạnh.
Thói hám danh, chuộng lạ
này theo PGS.TS Trịnh Hòa Bình còn thể hiện ở chỗ: Nhìn danh để định người, lấy
danh để “ra oai” với thiên hạ. Như chuyện "ghi nhầm"chức
Phó ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng thành phố Cần Thơ lên thiệp mời cưới con
của ông Nguyễn Hùng Dũng; công văn "mời" các cơ quan đoàn thể đến đám
tang cha ông Trưởng công an huyện Giồng Giềng, Kiên Giang; thiệp mời ăn giỗ mẹ,
không quên ghi thêm chức danh của ông Nguyễn Công Lý - chủ nhiệm UBKT thị xã
Đồng Xoài, Bình Phước...
PGS.TS Trịnh Hòa Bình kết luận: “Xuyên suốt động cơ của lòng tham, chìm sâu vào bên trong, chi phối mọi thứ vẫn là thói vị kỷ, được kích hoạt lên bởi tính cơ hội”.
Vì “tính cơ hội” nên ông
Dũng, ông Lý trên kia mới ghi thêm danh, chẳng qua cũng bởi mong muốn thu về
đầy túi, nhiều tiền mừng, tiền hiếu - hỉ, lợi dụng chức quyền để thu về tiền
riêng, kẻo lỡ sau này về hưu rồi, sẽ chẳng còn ai “đi tiền” các ông nữa!
Hà Nhi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét