Đến Chủ tịch nước còn phải lo rằng, chút quà nhỏ của Đảng, Nhà nước có thể không đến được tay người dân và phải có chỉ thị thì rõ ràng sự hư hỏng của cán bộ đã rất phổ biến và chính đám sâu mọt này đã và đang làm giảm đi ý nghĩa món quà của Chủ tịch nước.
Năng lượng Mới số 293
Nhà văn Trần Công Tấn, người đã từng được làm việc gần Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, trong giai đoạn Đại tướng được giao trọng trách là Trưởng ban Nông nghiệp Trung ương. Và chính nhờ quãng thời gian này mà nhà văn đã viết được cuốn “Sáng trong như ngọc một con người” - một tác phẩm chân thực về Đại tướng.
Ông kể rằng, năm 1962, vào kỳ giáp hạt, một số huyện ở Thanh Hóa bị đói. Chính phủ đưa gạo về cứu đói cho dân. Nhưng tại một xã, có vài cán bộ lấy gạo cứu đói chia cho nhau ăn trước. Đại tướng Nguyễn Chí Thanh về kiểm tra tình hình sản xuất nông nghiệp ở huyện đó. Người dân gặp Đại tướng và tố cáo chuyện cán bộ xã ăn chặn gạo cứu đói. Khi họp với cán bộ của huyện, nói về việc này, Đại tướng giận run người và nói như lạc giọng đi: “Làm cán bộ mà ăn của dân như thế thì thật không bằng… không bằng… không bằng con chó!”.
Với Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, những loại cán bộ làm láo báo cáo hay hoặc bòn rút của dân là ông cực kỳ căm ghét.
Ngày ấy, những loại cán bộ ăn chặn của dân rất ít, cực hiếm… Còn đảng viên thì hầu hết là “đảng viên đi trước, làng nước theo sau”.
Nhưng bây giờ, liên tục phát hiện ra những vụ cán bộ ăn chặn tiền cứu trợ cho dân nghèo; khai khống người có công, thương binh, liệt sĩ để ăn tiền chính sách. Rồi không xóa tên người đã mất để lấy tiền… Thậm chí tiền, hàng cứu trợ cho nạn nhân bị thiên tai cũng bị ăn chặn, bị xà xẻo.
Và đâu chỉ có tham ô, tham nhũng, ăn chặn… Đám cán bộ này còn nghĩ đủ mưu, đủ kế để bắt người dân đóng đủ các thứ lệ phí và nghĩ ra đủ trò để ăn tiền của dân.
Chả thế danh xưng về đám “cường hào kiểu mới” ngày càng trở nên phổ biến tại nhiều địa phương.
Có lẽ vì lo lắng trước tình hình này mà sắp đến tết Nguyên đán năm Giáp Ngọ, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã phải có chỉ thị cho các cấp chính quyền chuyển quà tết của Chủ tịch nước đến tận tay người có công, gia đình chính sách.
Nghe mà thấy buồn.
Đến Chủ tịch nước còn phải lo rằng, chút quà nhỏ của Đảng, Nhà nước có thể không đến được tay người dân và phải có chỉ thị thì rõ ràng sự hư hỏng của cán bộ đã rất phổ biến và chính đám sâu mọt này đã và đang làm giảm đi ý nghĩa món quà của Chủ tịch nước.
Chẳng thế mà gần đây, không ít tổ chức, cá nhân khi đi làm công tác an sinh xã hội, xóa đói giảm nghèo hoặc các hoạt động từ thiện khác thường không muốn trao qua tỉnh, qua huyện, qua xã… Mà họ muốn được trao tận tay bà con cần được hỗ trợ. Họ buộc phải làm như vậy bởi họ biết hơn ai hết, nếu “trao một cục” cho tỉnh, cho huyện, cho đoàn thể nọ, chính quyền kia thì có khi 10 phần chỉ đến tay người dân được 1.
Với đám cán bộ này, quả thật, chỉ có một cách so sánh.
Kính xin anh linh Đại tướng Nguyễn Chí Thanh cho phép được nhắc lại câu của Người: “Làm cán bộ mà ăn của dân như thế thì thật không bằng… không bằng… không bằng con chó!”.
Kim Triêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét