Bùi Tín
“Bạn dân”. Ảnh Reuters.
Nhà nước Việt Nam đã có Hiến pháp và Luật nói về nhiệm vụ của các lực lượng Công An nhân dân.
Nhiều đơn vị Công An nhân dân được tuyên dương Anh Hùng trong chiến tranh cũng như trong thời bình.
Trong bất kỳ trụ sở Công An cũng có khẩu hiệu: ‘’Công An là Bạn Dân’’. Còn có cả các khẩu hiệu như ‘’Công An là thanh Bảo Kiếm bảo vệ cuộc sống an bình của Nhân dân’’, hay: ‘’Công An thức để canh giữ giấc ngủ thanh bình của nhân dân’’, là những khẩu hiệu rất hay ho, đẹp về ý nghĩa nhân văn.
Thế nhưng mấy chục năm gần đây, cùng với sự xuống cấp của đảng CS VN, cùng sự sa sút phẩm chất chính trị và đạo đức của bộ máy đảng và Nhà nước, lực lượng Công an Nhân dân nhìn chung cũng xuống cấp một cách tương ứng, thậm chí rõ ràng và nặng nề nhất so với các ngành khác của nền vô sản chuyên chính, như các ngành quân đội, hành chính, kinh tế, tài chính, thương nghiệp, văn hóa, giáo dục, xã hội…Có thể khẳng định Công an là lực lượng ‘’ mất dạy ‘’ nhất; biên chế cồng kềnh nhất – gần một triệu cán bộ ăn lương, hơn 400 viên tướng công an thời bình, trong khi thời chiến tranh chỉ có 5 viên tướng Công an, phong cấp lu bù, kỷ luật lỏng lẻo, là gánh nặng nhất cho biên chế và ngân sách.
Từ là bạn dân trên khẩu hiệu, công an đã trở thành những người xa lạ, nhạt nhẽo, dân không muốn gần, những kẻ nhũng nhiễu, áp bức, quấy quả, làm tiền, gây tai họa cho người dân lương thiện trong cuộc sống hàng ngày. Không phải ngẫu nhiên mà người dân bình thường coi công an là ‘’ tai họa cho dân ‘’, là thế lực cậy quyền thế để áp bức, gây chuyện, móc túi, làm tiền. Lẽ ra Công an phải đứng về phía người dân lương thiện chống kẻ xấu, kẻ ác, kẻ tham trong xã hội thì trong phần lớn trường hợp họ lại bao che, bảo vệ, về hùa với kẻ xấu làm hại người ngay, gây nên không biết bao nhiêu đau khổ, oan khiên, uất ức trong dân chúng.
Trong con mắt nhân dân, lực lượng công an là một loại kiêu binh vô giáo dục, hãnh tiến, được nuông chiều quá đáng và đang lộng hành khắp nơi. Các gia đình và thanh niên đút lót để tránh vào quân đội theo nghĩa vụ, chạy chọt để vào ngành hay trường Công an, coi đó là cách tiến thân thuận lợi dễ dàng nhất, kiếm chác nhanh và chắc nhất theo động cơ cá nhân chủ nghĩa. Xã hội bệ rạc thêm từng ngày.
Những năm gần đây Công an có những bước suy đồi nghiêm trọng và tệ hại ghê gớm, đó là ngày càng hung hãn trong việc đàn áp các công dân yêu nước chống bành trướng, mạnh tay đánh đấm, đá, giẫm đạp, bẻ quẹo tay những người đòi dân chủ, dân quyền, bất kể cụ già 70 tuổi, phụ nữ yếu đuối, em bé 3, 4 tuổi, hay người ốm đau. Chúng còn thông đồng vói bọn du côn, đầu gấu, lưu manh hung hãn để cùng đàn áp dân lành, chửi bới nhân dân bằng lời lẽ tục tĩu như bọn đầu đường xó chợ, gây thương tích có khi nặng và gây thương vong trong không ít trường hợp.
Hiện nay, trong nước và ngoài nước, ai cũng thấy rõ sự tha hóa của ngành Công an VN đã đến độ xã hội không còn chịu nổi.
Toàn xã hội đã lên tiếng báo động, đòi hỏi Bộ Chính trị, Ban chấp hành TƯ, Quốc hội khóa XIV…phải nhìn cho rõ tình hình nghiêm trọng đến mức nào để chấn chỉnh gấp, giáo dục lại toàn bộ lực lượng Công an từ dưới lên trên, từ trên xuống dưới.
Nếu Tổng bí thư vẫn ‘’lú’’, Bộ Chính trị vẫn ù lỳ, Quốc hội vẫn vô cảm, thì các tổ chức xã hội dân sự hãy cùng nhau trao đổi, kịp thời phổ biến các hành động bạo lực của ngành công an, qua các bài viết, đơn tố cáo, hình ảnh sống động như cảnh Công an bịt miệng Linh Mục Nguyễn Văn Lý giữa phiên tòa, cảnh Công an đạp giày lên mặt thanh niên, cảnh các tử thi công dân chết trong đồn Công an với thương tích rõ ràng, cùng tên tuổi những kẻ phạm tội…
Phổ biến thật rộng bài hát “Anh là ai?” của nhạc sỹ Việt Khang chất vấn Công an cũng là việc cần thiết có tác dụng.
Hãy trưng ra khẩu hiệu: “Công An là bạn dân như thế này ư”, “Công an là bạn hay là Tai họa cho Dân?’’. Chúng ta hãy mở một đợt tuyên truyền về ngày Liên Hợp Quốc đã lấy làm “Ngày Quốc tế chống bạo hành của cơ quan Công an”.
-International Day against Police Brutality 15/3 được thực hiện hàng năm từ ngày 15/3 năm 1997.
Các bạn trẻ hãy sưu tầm và phổ biến “Công ước chống tra tấn của LHQ’’ – UN Convention against Torture, được thông qua tháng 12 / 1984, Việt Nam tham gia ký ngày 7/4/2013 và thông qua để thực hiện từ ngày 5/2/2015.
Theo nội dung hai văn kiện pháp lý trên, cơ quan Công an không được ép cung, mớm cung, xỉ vả, chửi bới vô lễ, đánh đập bằng dụng cụ hay tay chân, đấm đá …, người bị cáo phải được coi là vô tội cho đến khi có kết luận của tòa án xử công khai có luật sư và có tranh tụng theo luật. Những người phạm tội ở bất cứ ở cấp bậc nào cũng phải xét xử đúng theo luật định. Tư pháp trong nước không xử vì không có công tâm, không đánh tin cậy, công dân có quyền đưa ra một tòa án quốc tế, hay đưa ra Liên hợp Quốc.
Đã có thí dụ sống như Tòa án Tây Ban Nha đã nhận đơn để thụ lý của công dân Tây Ban Nha gốc Trung quốc kiện cựu Thủ tướng Lý Bằng về các bệnh viện TQ cưỡng bức cướp phủ tạng của phạm nhân Pháp Luân Công như gan, mật, thận, mắt để bán giá cao. Trung Quốc đang nao núng về chuyện này.
Một thí dụ nữa là cựu độc tài Chi Lê Pinochet đã bị bắt ở Anh quốc và bị giam tại Anh 500 ngày trong hai năm 1999 va 2000, ở nhà tù Anh về ‘’tội diệt chủng, khủng bố và tra tấn’’ do các công dân Chi lê gốc Anh và các công dân Tây Ban Nha khởi kiện, hắn được cho tự do vì ốm nặng, trở về Chi lê chết năm 2006. Khi 91 tuổi.
Năm 2015, đã có một số tên cai ngục hung tợn ở Nga và Rumani bị xét xử thêm về các tội tra tấn và mưu sát tù nhân thời xã hội chủ nghĩa bị tố cáo và xác minh, tuy có tên nay đã 92 và 89 tuổi, vẫn không thoát tội, vì nhân dân có trí nhớ rất lâu và rất chính xác.
Các việc làm trên đây chắc chắn sẽ răn đe kẻ xấu và ác, hạn chế các hành động hại dân hại nước, đánh thức lương tâm một số kẻ vẫn còn biết tự trọng cũng như gia đình, bố mẹ, vợ chồng con cái họ, bảo vệ cuộc đấu tranh chính nghĩa và các cuộc biểu tình xuống đường của công dân ta ngày càng đông đảo và kiên cường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét