AFR Dân Nguyễn/ Quê Choa
Phát biểu trước cử tri Hà Nội, ông Nguyễn phú Trọng nói về tham nhũng và việc chống tham nhũng. Đó là đề tài không thể không đề cập, bởi tính thời sự, bởi sự bức xúc mà nó gây ra, là nguyên nhân làm nghèo Đất Nước, là nguyên nhân trực tiếp gây ra các tệ nạn xã hội…
Ông Trọng đề cập tới vấn nạn tham nhũng, nhưng thật ra lại né tránh vấn đề gai góc này. Không bình luận về nét mặt lúc nào cũng nghệt nghệt khi tiếp xúc với đám đông, hay giọng nói đều đều buồn ngủ, thiếu sinh khí của ông…mà chỉ bình luận về nội dung phát biểu của ngài tổng bí thư.
Ông Trọng nói về chống tham nhũng, minh họa bằng việc đánh một con chuột với việc bảo vệ chiếc bình. Nếu chỉ là chú chuột nhắt lẩn khuất trong căn phòng, lấy cái bình làm bình phong, làm nơi trú ẩn, thì cũng là điều đáng suy nghĩ liệu diệt con chuột hay bảo vệ chiếc bình. Nhưng nếu chú chuột nhắt này nhiều phen nhảy lên mâm bàn, cắn quần áo, chén cả thức ăn dành cho con trẻ, gây rất nhiều phiền toái cho chủ nhà, thì việc tiêu diệt con chuột này thiết nghĩ cũng nên đặt ra, nhất là khi nơi trú ngụ của con chuột chỉ là chiếc bình…vôi cũ kỹ, thì sợ gì việc “vỡ bình”.
Nhưng đó là một con chuột và một chiếc bình vôi. Trong thực tế không phải chỉ có vậy. Để minh họa cho nạn tham nhũng đã “trở thành quốc nạn”, trở thành “giặc nội xâm”, “đe dọa sự tồn vong của chế độ”… thì không thể ví việc chống tham nhũng là săn bẫy một con chuột nhắt được. Đây là cách nói rất láu cá, kiểu tinh ranh rất giống với loài gặm nhấm phá hoại này.
Khi “tham nhũng trở thành quốc nạn”, “sờ đâu cũng thấy, ở đâu cũng có”, “là cả bầy sâu”, thì phải nói rằng, chống tham nhũng là chống lại cả đàn đàn lũ lũ họ hàng bè lũ nhà chuột, từ chuột trù oắt con đến loài chuột cống “to đại”. Khi nói tới chống tham nhũng là phải lấy hình ảnh cả làng cả tổng từ người già đến con nít nô nức cầm cuốc thuổng ra đồng quyết đào tung hang cùng ngõ hẻm của loài chuột phá hoại mùa màng, là dùng bẫy, dùng lửa dùng khói hun đốt, diệt cho tiệt loài gặm nhấm đi,…như thế mới đúng với hoàn cảnh, ngữ cảnh về công cuộc chống tham nhũng chứ. Lấy hình ảnh một con chuột với việc bảo vệ cái bình khiến người ta thấy quyết tâm của người phát động chống tham nhũng chỉ là giả vờ, là xoa dịu dư luận. Thiết nghĩ, để tỏ thái độ quyết tâm chống tham nhũng, thay vì nói tới việc sợ vỡ bình, ông này (TBT Trọng) nên nói : Chúng ta kiên quyết diệt cho bằng được con chuột tinh ranh này, cho dù có phải vỡ chiếc binh… Thế mới “phải đạo” chứ. Sao ông Trọng không học ngay “ gương sáng” của đồng chí Tập trong quyết tâm chống tham nhũng khi phát biểu đại ý không cần quan tâm tới ngay cả sinh mạng “ngàn vàng” của mình trong công cuộc chống tham nhũng đầy cam go này…Người ta chống tham nhũng không kể gì tới nguy hiểm tính mạng của người ta trên cương vị quan trọng bậc nhất của chính thể, trong khi ngài tổng Trọng lại lấy cái sự bảo vệ chiếc bình vôi để ví von đánh chuột.
Thực ra ai cũng biết ý ông Trọng ví chiếc bình ở đây là gì. Nhưng nếu bảo vệ chiếc bình phải đặt thành vấn đề tiên quyết, là đặt lên hàng đầu, thì việc đánh chuột quả là khó lắm thay, nhất là khi con chuột cứ lấy cái bình làm nơi trú ẩn. Tuy nhiên, có cách giả quyết trọn vẹn mà người ta không nghĩ ra hoặc không muốn đề cập, là tại sao, để diệt con chuột này, người ta không dọn cái bình đi chỗ khác, để con chuột không còn nơi ẩn nấp. Như vậy bình không bị đầu rơi máu chảy, mà chuột cũng sa lưới, hết chốn dung thân?
Để minh họa tiếp cho ý tưởng chống tham nhũng nửa vời của mình, ông Trọng còn ví tới việc không nên xới tung này nọ… Vâng. Chỉ cần ông ví việc bảo vệ cái bình vôi là thiên hạ biết ý ông rồi, cần gì nhiều lời ví von xới tung hay rũ tung nữa. Cuối cùng thì người ta cũng thấy “ánh sáng cuối đường hầm” trong phát ngôn của ông trước cử tri HN là, các ông “nói dzậy mà không phải dzậy”, là “nói một đàng làm một nẻo”…
Cùng hưởng ứng (một cách miễn cưỡng) với chiến dịch chống tham nhũng mang màu sắc thanh trừng của các đồng chí bốn tốt, (hoặc là các đồng chí bốn tốt chủ động “triển khai” cái chiến dịch này tại xứ Vệ ngoài ý muốn của ngài TBT Trọng và đảng của ông), nhưng trong khi chiến dịch bên “quý quốc” là đầu voi, thì những việc mà ông Trọng và đảng của ông làm chỉ là cái đuôi chuột…
Với những “phát ngôn để đời” khiến thiên hạ nực cười của ông Trọng (mà có lẽ chẳng phải chỉ mình ông có những phát ngôn hết sức ấn tượng, mà nhiều đồng chí của ông cũng không chịu kém miếng), thiết nghĩ lần sau và những lần sau nữa, ông không nên phát biểu gì là hơn, đỡ tốn giấy mực cho thiên hạ khen thì ít chê thì nhiều; ông cứ cười cười, giơ tay bắt, ôm vai xoa lưng thể hiện thân thiện…thế là được. Ông cứ im lặng giống như sự im lặng mà ông làm mỗi khi có tàu thuyền hay giàn khoan khủng của “nước lạ” đi vào vùng biển “bất khả xâm phạm” của nước nhà là được…Ông cư kín tiếng, ngồi chơi xơi nước, ngậm miệng mà hưởng lộc cho tới ngày hồi hưu đã cận kề…
Thế thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét