Trung Quốc xây hải đăng trên đảo nhân tạo để 'khẳng định chủ quyền' ở Trường Sa
* NGUYỄN VĂN DO
Tập Cận Bình đã công khai trước quốc tế rằng Trường Sa là của Trung Quốc từ thời cổ đại; ông Obama đáp rằng nước Mỹ không quan tâm đến những tuyên bố về chủ nghĩa ở biển Đông. Trung Quốc đã lật ngửa ván bài!
Mấy lúc gần đây họ không nói về đường lưỡi bò mà tập trung ở Trường Sa, họ vừa xây xong hai ngọn hải đăng, sắp tới đây hai ngọn hải đăng này sẽ vào bản đồ hải đăng thế giới và như vậy Trường Sa lặng lẽ từng bước thật sự là của họ.
Nhà cầm quyền Việt Nam trước bọn cướp nước đã làm gì? Không làm gì cả! Ngoài phát ngôn viên, Bộ ngoại giao đọc câu kinh muôn thuở “… cực lực phản đối…” Hình như họ chờ Mỹ đưa tàu chiến vào tuần tra ở vùng 12 hải lý của Trường Sa. Tôi đánh cược với bất cứ ai về sự việc này.
Trước khi ông Obama rời chính trường, điều này không bao giờ xảy ra. Bản chất của Obama là như vậy, hãy nhìn Syria. Nước Mỹ đang dẫn đầu công cuộc chống IS, bỏ ra hàng đống tiền để huấn luyện đội ngũ vũ trang bản địa chờ tiếp quản Syria khi ông Assad ra đi, vậy mà Putin nhảy sấn vào, dội bom vào đầu người mình đang tổ chức, uy hiếp đồng minh Thổ Nhĩ Kỳ, Obama liền ra lệnh cho quân đội phải né tránh Putin cách 31 km trở lên, sợ va chạm! và Putin làm chủ tình thế, Trung Quốc đang lăm le nhảy vào với Putin! Phe đồng minh Pháp, Anh, Đức … ra rìa. Còn hơn thế nữa, Anh quốc đang trải thảm đỏ mời Trung Quốc sang để hợp tác kinh tế, gói hợp tác tới 30 tỷ! Đội hình phương tây có nguy cơ bị xé vụn.
Mấy năm nay dầu xuống giá liên tục, nước Nga sống chủ yếu nhờ dầu lại bị phương tây cấm vận, nền kinh tế phải gọi là “ngáp ngáp” lấy hơi lên, cùng túng nó liều mạng nhưng Obama run rét. Như thế mà “rét”, thì ở Trường Sa còn rét cỡ nào? Trông đợi gì ở cái người mặt đen không ra đen mà “méc” ! “Méc” như con gà mái.
Trở lại chuyện đất nước mình. Tập Cận Bình ngửa bài vừa là nỗi cai đắng vừa là dịp may cho Việt nam. Từ đây lý tưởng cộng sản và chủ nghĩa xã hội chỉ còn là giấc mơ hoa, chỉ là phương tiện để kẻ thù phương bắc dựa vào hầu âm mưu cướp nước ta. Đối với các đảng viên, lý tưởng cộng sản chỉ còn là dĩ vãng đau buồn!
Như tôi đã phân tích trong bài “Cái ao sen ở nước Cực Lạc là của ai ”, thì chủ nghĩa xã hội bắt nguồn từ kinh A Di Đà, có cách đây trên 2.500 năm. Chỗ khác nhau duy nhất giữa kinh A Di Đà và CNXH là: khi thuyết xong kinh, ông Như Lai than, “thật khó cho ta phải nói điều khó tin này”. Nhờ câu kinh vi diệu này mà mấy ngàn năm nay nhiều người đọc tụng chỉ thấy tốt chứ không có điều xấu xảy ra, còn chủ nghĩa xã hội mới có đây đã gây biết bao khổ đau cho nhân loại. Giá như Lênin cũng nói “Thật khó cho ta phải nói về chủ nghĩa xã hội khó tin nầy”. Nếu ông ta nói như vậy thì đâu đến nỗi! Đâu đến nỗi ông Nguyễn Phú Trọng, một con người vốn hiền lành, trong sạch, không tham ô bỗng biến thành tội đồ của dân tộc. Ông tin Lênin, tin Marx nên tin thật có “chủ nghĩa quốc tế vô sản” và bởi vậy bị Trung Quốc lợi dụng biến ông thành kẻ nằm vùng trong âm mưu cướp biển Việt Nam.
Khi ông phát biểu “biển Đông vẫn yên tĩnh!” hay “… đứng trên tầm cao đại cục…” thì có lẽ Bộ chính trị Trung Nam Hải, tất cả đều “Túy nhi trụy địa” (cười té xuống đất). Kinh A Đi Đà viết “Từ đây đi về hướng tây, ước độ mười ngàn Phật quốc sẽ gặp được nước Cực lạc do Phật A Di Đà cai quản” Khi ấy con người vẫn chưa biết Trái đất hình cầu, nên cứ thế mà đi, đi mãi đi mãi, suốt mấy ngàn năm. Kinh có chỉ rõ đi về hướng tây, chứ “định hướng XHCN” chẳng chỉ đông tây nam bắc gì hết, thế thì đi đến bao giờ? Chẳng biết học hành thế nào mà cả đời đọc tụng đầu bạc trắng thế, vậy mà, chủ nghĩa xã hội và thế giới Cực Lạc đều có nguồn gốc từ kinh A Di Đà mà chẳng rõ biết! Thật “điên đảo thị phi!”
Đã ngửa bài rồi, mọi chuyện rõ ràng minh bạch rồi, không hề có tầm cao tầm thấp nào hết, không hề có cục nhỏ, cục to nào hết mà chỉ có mồ mả ông cha, bờ cõi nước nhà, ơn nghĩa, ngọn rau, tất đất. Khi xưa cha anh theo đảng là vì: Đảng ta chỉ có lợi ích duy nhất là lợi ích dân tộc còn ngoài ra không có lợi ích nào khác (HCM). Có phải đâu theo đảng là vì cục nhỏ, cục to, tầm cao tầm thấp! Coi nhẹ trời biển, biên cương của cha ông dầy công gây dựng phải bị “tru di”.
Giữa ta và Trung Quốc “Mạnh yếu tuy có lúc khác nhau, song hào kiệt thì đời nào cũng có” (Bình ngô đại cáo). Hội nghị 12 đang dùng chiêu “tuyệt đối trung thành với đảng” để đấu đá nhau. Tôi nghĩ các ủy viên trương nêu rõ trung với đảng là đảng nào? Đảng vì lợi ích dân tộc để trở thành hào kiệt, hay đảng cục nhỏ, cục to để trở thành kẻ bán nước?
Ông Tập Cận Bình sang, họ là nước lớn, sang thì ta tiếp, khách tới thì phải chu đáo, lịch thiệp nhưng không khúm núm, hèn hạ; không dám ăn, không dám nói… Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam, ngài nên về xem lại, ngài là khách chúng tôi xin phép không tranh luận ở đây. Không nói được như vậy thì đích thị là giặc.
Nói nhỏ để nghe với nhau thế này, nếu bất đắc dĩ phải đánh với Trung Quốc, ta chỉ có thắng chứ không có thua, thế tất thắng của chúng ta lồng lộng, không hề khoa trương chút nào.
Đừng sợ Trung Quốc bởi vì theo lẽ mà nói, chỉ có Trung Quốc mới sợ Việt Nam chứ Việt nam không có gì phải sợ ai. Trung Quốc đổ nhân lực, tài lực bồi đắp các đảo ở Trường Sa là đã rơi vào thế “Vịt chạy đồng”. Có ông nhà nông kia dành dụm được một số vốn mua cả chục ngàn con vịt rồi lùa đi ăn đồng ở ruộng nông dân khác cho đỡ tốn hao, nhưng ông ta hống hách, tự nghĩ mình giàu có hơn người, huênh hoang phách lối, người chủ ruộng lén lấy thuốc basudin … rải ra ruộng, vịt chết như rạ. Đổ tiền vào Trường Sa khác nào đem vịt chạy đồng. Khoảng cách từ đất liền Việt Nam ra tới Trường Sa trên dưới 400km mà hỏa tiễn dẫn đường loại nào cũng trên 500km. Dùng sức mạnh quân sự để bịt hỏa tiễn dẫn đường của Việt Nam chăng? Ảo vọng.
Hãy xem tổ chức hồi giáo IS. Cả thế giới với phương tiện chiến tranh hiện đại có diệt được không? Lòng mưu trí hào kiệt nước Nam gấp vạn lần hơn IS! Sá gì Trung Quốc chưa “hùng mà đã hun”. Chiến sự có xảy ra thì an ninh hàng hải bị xâm phạm. Khi ấy các nước mới có cớ xâu xé Trung Hoa. Năm 1979 đánh nhau với Trung Quốc, vũ khí hóa học đã khiến 27.000 quân xâm lược chết lòi mắt, phù đầu. Bốn mươi năm sau chắc là vũ khí ấy đã hư hết rồi sao? Hay là đã cải tiến để gắn vào đầu đạn hỏa tiễn của tàu ngầm, cái chánh là có dám sử dụng không?
Hào kiệt nước Nam không có vụ dám hay không dám mà chỉ có nên hay không nên. Chỉ nghĩ thôi, những người Trung quốc không có bệnh mộng du đều phải bủn rủn tứ chi. Không phải người Trung Quốc nào cũng ngu mà không hiểu. chính họ phải sợ Việt Nam.
Do vậy, nhà nước phải mạnh dạn tổ chức bảo vệ dân đánh cá làm ăn trên biển đúng theo luật pháp, phải thực thi chủ quyền nghiêm minh, chỉ huy nào không đủ dũng khí thì lui ra. Cớ gì mà phải co đầu rút cổ! Chúng ta có một điều đáng sợ duy nhất là “phụ thuộc kinh tế”. Nhưng ta đang có cơ hội thoát Trung, phải tích cực khai thác, phải quyết liệt hơn nữa, cả thế giới đều trong chờ ta mạnh hơn, giàu hơn… Cơ hội ngàn năm có một.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét