31 tháng 1, 2013

Em ơi, Hà Nội...kẹt



                                                                    Thái Sinh

Bác Thảo Dân quay chiếc điếu thuốc lào về phía  lão Cò. Hình như lão không để ý, đầu óc lão miên man với những dòng suy tưởng. Hôm rồi thằng cháu giao nhiệm vụ cho lão về Hà Nội làm công tác “ngoại giao”. Mặc dù đã lâu rồi lão không ló mặt về Hà Nội, bởi thế lão hơi ngại, nó bảo:

- Việc này cháu chỉ tin tưởng mỗi bác thôi. Nghe danh Tiến sĩ Cò họ mới tiếp...
Lão thở dài:
- Hà Nội đất ngàn năm văn hiến, tiến sĩ nhan nhản đầy đường, chứ cái danh tiến sĩ mua như tao chém bảy ngày không hết, đất Hà thành thiếu gì?
- Dưng mà bác ơi, chỉ bác mới làm nổi việc này...
Hoá ra là nó nhờ bác mang phong bì tới Bộ nọ, Ban kia và các nhà thầu chính A,B,C...chúc mừng năm mới. Đường ra vào Hà Nội chật cứng xe biển số các tỉnh. Xe nào cũng hối hả, chen lấn tranh dành nhau từng xăng ti mét đường, ai cũng muốn chạy thật nhanh sợ không kịp giờ. Phải vật lộn gần ngày trời lão mới thoát ra khỏi Hà Nội, tự dưng lão lẩm bẩm: Em ơi Hà Nội...kẹt.
Bác Thảo Dân nghe thế thì ngơ ngác hỏi:
- Lão ngủ mê hay sao vậy? Lão định làm nhạc sĩ hay sao mà lại chế lời bài hát? Em ơi Hà Nội phố, chứ có phải là em ơi Hà Nội kẹt đâu.
Lão Cò bật cười:
- Hà Nội...kẹt, đúng là Hà Nội đang trong những ngày kẹt xe kinh khủng. Năm nào cũng vậy, từ rằm tháng Chạp đến ba mươi tháng Chạp đường Hà Nội chật cứng xe các tỉnh, cứ như họ đang đổ dồn về Hà Nội xem quái thú không bằng.
- Họ đổ xô nhau về Hà Nội làm gì?
- Chúc Tết...
- Nghe nói Chính phủ có chỉ thị cấm chúc Tết lãnh đạo cấp trên, thì xe các tỉnh đổ dồn về Hà Nội làm gì?
- Chỉ thị cấm chúc Tết lãnh đạo, nhưng không cấm chúc Tết vợ lãnh đạo, thì các tỉnh cứ về bác ạ.
- À, hoá ra là như vậy- Bác Thảo Dân lẩm bẩm, bỗng dưng bác cất tiếng hát giọng khàn đặc thuốc lào- Tháng Chạp vui sao Hà Nội...kẹt/ Kẹt mà các quan vui Hà Nội ơi...


Không có nhận xét nào:

Trang