Tống Trung
Truyện cổ tân trang
Giời nắng, ao cạn, hai con rắn muốn dời đi ở chỗ khác.
Rắn con bảo rắn nhớn:
- Anh đi trước, tôi đi sau, người ta biết là rắn kéo nhau đi tìm chỗ ở, thì thế nào cũng tìm cách giết chết. Sao bằng anh để tôi ngậm vào mình anh, còn anh thì cõng tôi mà đi, người ta tất nhiên cho là rắn thần, không dám đụng đến.
Nói xong, hai con rắn làm y như thế mà đi qua đường cái. Quả nhiên, người ta trông thấy, ai cũng tránh sợ, bảo nhau là "Rắn Thần".
Ấy là chuyện rắn, chuyện người thì sao?
Những kẻ nương tựa nhau, thông đồng với nhau để làm điều gian dảo, lừa dối đời, mê hoặc người, thì có khác gì hai con rắn cõng nhau đây mà giả làm rắn thần không? Xin thưa, đó là những "nhóm lợi ích" đang lũng đoạn nền kinh tế đất nước, làm cho dân nghèo, nước yếu, xã hội mất dân chủ, lạc hậu. Những quân gian dảo định đánh lừa thiên hạ, khi chỉ có một mình, thiên hạ cũng mắc lừa chán, huống chi là những kẻ kết bè, kết đảng, đồng tâm bày mưu mà gạt lừa thiên hạ, thì ai dù khôn ngoan đến đâu dễ đã tránh cho được. Thời gian qua, ở Việt Nam ta, có những tập đoàn kinh tế lớn cũng đã "học" theo cách của hai con rắn mà lừa dân chúng. (Những "nhóm lợi ích" nào thì chắc đọc giả cũng đã biết) Lừa dân chúng thôi chứ làm sao chúng lừa được các nhà lãnh đạo. Sách đã dạy "Quan bất tại ngu...", lãnh đạo chẳng có anh nào ngu dốt cả. Biết, nhưng hoặc bị "há miệng mắc quai; hoặc bị "áp lực" của trên nên không dám nói, mặc cho chúng tự tung tự tác.
Đoàn kết với nhau để làm điều lành, hay cho thiên hạ bao nhiêu, thì bè đảng với nhau để làm điều ác, nguy cho thiên hạ bấy nhiêu. Vậy ta thấy những điều gì lạ tai, lạ mắt, trái hẳn nhân tình thì một là đánh lừa, hai là lợi dụng, ta nên suy xét kỹ đã, rồi sau hãy tin theo. Nghe theo lời người lãnh đạo ngành Ngân hàng khuyên "thấy ngân hàng nào tốt, có uy tín mới gửi tiền..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét