Tâm tình một chút đi em
Nghe qua giọng nói,sao quen quá trời
Ở đây,đất khách quê người
Giọng nam,bắc cả một đời không quen
Mô, tê ,răng ,rứa đỡ thèm
Nhút ,cà,dưa muối đã quen dạ dày
Nem công,chả phượng nơi đây
Tôm hùm,tổ yến nhớ ngày ăn rau
Bí bầu ,cà cuống năm nào
Ghẹ, cua,ếch đẻn,cào cào,dế,lươn
Đã thành đặc sản phố phường
Nhà hàng,quán nhậu,sân vườn ăn chơi
Thị thành,vẫn nhớ một thời
Cầy tơ bảy món,ta xơi với mình
Chén rượu cay,tấm lòng thành
Bạn bè một thuở,chân tình với nhau
Ai ngờ!em hẹn lần sau
Về nhà tập lại,ăn rau,thịt cầy.
Đã lâu em bỏ thứ này
Toàn dùng đặc sản,đồ tây quen rồi.
1 nhận xét:
Càng ngày xã hội càng được nâng cao con người cũng vậy.Hôm qua là nhà quê ,nông dân hôm nay đã trở thành dân phố cao cấp coi thường lại cả những cái mà ngày hôm qua mình hằng mong muốn thèm khát.Con người là vậy đấy.
Đăng nhận xét